Cuộc đời này chẳng mong giàu sang chỉ mong có một người đến cuối đời vẫn cầm tay ta như vậy

,
Tác giả: Quỳnh Quỳnh

Câu chuyện có thật

(Hãy cùng chia sẻ những câu chuyện của bạn cho chúng mình nhé)

Mình vừa tham dự một đám tang về. Không phải là đám tang đầu tiên mình dự ở Nhật nhưng lại là đám tang khiến mình khóc nhiều nhất 😢

Cụ ông mất hôm nay không phải là bệnh nhân của viện mình mà là chồng của 1 cụ ở trong viện Cụ bà vào viện ở đã 6 năm nay rồi. Cả chân tay đều bị liệt, bàn tay cũng co quắp k cử động cầm nắm được chỉ duy nhất ngón trỏ và ngón cái của bàn tay phải còn đôi chút cử động. Bà mặc dù liệt nhưng đầu óc còn minh mẫn k quên bất cứ chuyện gì. 6 năm bà vào viện dưỡng lão ở thì cũng là 6 năm đó bất kể ngày nắng bất kể ngày mưa cứ đều đặn ngày 2 lần ông lên viện thăm bà.sáng 10 giờ sáng ông lên trưa tới giờ ăn cơm ông rồi chiều lại lên cho đến giờ bà ăn cơm chiều. Mỗi lần lên sẽ mang theo hoa quả đồ ăn bà thích lên đút cho bà từng chút một.

2 năm qua mình về viện làm cũng suốt 2 năm qua chứng kiến hình ảnh ông ngồi đọc báo bà ngồi xe lăn bên cạnh dùng 2 ngón tay duy nhất còn có thể cử động nắm lấy tay ông, ông thì 1 tay cầm kính lúp soi từng chữ đọc 1 tay nắm lấy tay bà . Có những ngày mưa bão một đứa còn trẻ tuổi như mình còn lười k muốn đi làm ấy vậy mà vẫn thấy ông một ông lão 96 tuổi mặc áo mưa chạy chiếc xe máy 3 bánh lên thăm vợ. Cụ bà năm nay cũng 93 tuổi dù chẳng thể cử động đc nữa nhưng ai nhìn cũng biết bà rất thương ông,nhiều hôm ông đi mua đồ đến trễ mình còn hay trêu bà bảo bà “ông đi hẹn hò với 1 bà khác đẹp hơn rồi” thế là bà nhăn mặt bảo いや. Một lúc sau có tiếng thang máy rồi tiếng mọi người chào ông mặc dù k quay lại đc nhưng bà biết ông đến lúc ấy bà cười rất tươi. Nụ cười đó làm mình cũng thấy hạnh phúc lây.

Không chỉ lên với bà hằng ngày mà ông còn rất chiều bà,bà đòi ông đẩy xe lăn đi dạo vòng vòng chỗ hành lang đi dạo là ông cứ đi vòng này đến vòng khác cho đến lúc bà bảo dừng thì thôi,nhiều lần bà gọi mà ông đang đọc báo k có nghe thấy (ông đeo máy trợ thính) bà đều nhéo vào bàn tay ông nhưng tuyệt nhiên chưa 1 lần nào mình thấy ông nổi giận hay k chiều theo ý bà . Mình thực sự cực kỳ cực kỳ ngưỡng mộ tình yêu của ông bà. Thiết nghĩ bên cạnh nhau 7 mươi mấy năm đến khi già nua xấu xí mà bên cạnh lúc nào cũng có một người chồng yêu thương như vậy thì xưa nay thực sự rất hiếm. Cụ bà k chỉ bị liệt mà còn phải sử dụng máy trợ thở người cũng gầy yếu chỉ còn 30 ký hơn nhưng vẫn cố gắng chống chọi được từng ngày. Trong viện ai cũng bảo nhờ tình yêu của ông mà bà mới được như vậy…

Vậy mà hôm đó không phải như mọi hôm là 10 giờ sáng ông lên viện thăm bà mà sáng sớm mới 6 giờ sáng ông đã lên. Lên ngồi đút cho bà đồ ăn sáng xong ông đứng dậy đi về thì lảo đảo đứng k vững,nhân viên gọi y tá rồi gọi cấp cứu đưa ông đi nhưng không kịp,ông mất ngày trên đường đi cấp cứu. Mọi người bảo nhau chắc hôm ấy ông đã linh cảm được rằng mình sắp đi nên lên gặp bà lần cuối😢. Ai nghe tin cũng bàng hoàng,với mình là 2 năm với những nhân viên cũ là 6 năm suốt thời gian đó đã quá quen thuộc thân thiết với ông. Cụ bà vẫn chưa biết là ông đã đi vẫn đang thắc mắc sao k thấy ông lên. Quản lý của mình chỉ lẳng lặng lúc bà ngủ dán tấm hình ông bà chụp chung vào chỗ bà có thể nhìn rõ nhất. Tấm hình đó là ông đang đẩy xe lăn cho bà ánh mắt ông nhìn bà mà ai nhìn vào hình cũng thấy nó tràn đầy yêu thương như thế nào. Bây giờ nhìn thấy bà không hiểu sao nước mắt từ đâu cứ thế chảy ra k kìm lại được. Dù không phải là ruột rà thân thích nhưng k hiểu sao lại rất đau lòng…

Mình từng đọc được ở đâu đó câu chuyện có 2 vợ chồng khi được hỏi nếu sau này già đi thì mong muốn là người chết trước hay là người chết sau thì cả 2 đều chọn mình là người sống lâu hơn. Ngừoi không hiểu nói rằng người muốn sống lâu hơn là ích kỷ nhưng không! Nếu thật lòng yêu một ai đó cùng nhau trải qua cả quãng đời thì việc người đó rời đi âm dương cách biệt người còn lại một mình sẽ rất buồn rất cô đơn, so với việc sống một mình cô đơn như vậy thì người rời đi trước lại thanh thản hơn nhiều Bài mình viết hơi dài cũng lủng củng k ra ý nào, cũng có thể nó k làm người đọc cảm động như những gì mình thấy nhưng cũng cảm ơn các bạn đã đọc đến đây.

Trước giờ không mấy khi mình chia sẻ nhiều như thế này, nhưng chỉ nghĩ tới cảnh cụ bà nằm một chỗ trông đợi chồng đến thăm như mọi ngày mà thắt lòng lại….

Cuộc đời này chẳng mong giàu sang chỉ mong có một người đến cuối đời vẫn cầm tay ta như vậy!

Tác giả: Quỳnh Quỳnh

“Cuộc đời này chẳng mong giàu sang chỉ mong có một người đến cuối đời vẫn cầm tay ta như vậy!”

Chia sẻ những câu chuyện của bạn bằng cách gửi qua mail: info@hito-de.co.jp hoặc để lại tin nhắn qua form 問い合わせ. Chúng mình sẽ liên hệ lại với bạn nhé.

Để tìm việc liên quan tới Kaigo tại Nhật hãy liên hệ cho Hitode nhé

株式会社HITODE

人材事務所:東京都葛飾区亀有5-28-11-306号

TEL: 03-5849-5922

コメントを残す

メールアドレスが公開されることはありません。 が付いている欄は必須項目です